Chương 3
Ngọc Anh, Tuấn Minh và cả Kim thư đều bất ngờ vì vị khách không mời mà đến này. Kim Thư là người phản ứng đầu tiên, nhỏ bạn liếc Ngọc Anh một cái rồi lại điều chỉnh sắc mặt, vui vẻ nhìn người con trai đang ngồi ở đối diện nhiệt tình chào hỏi: “Bạn là học sinh mới lớp A2 phải không? Nghe danh đã lâu nay mới được gặp trực tiếp…”
Ngọc Anh tròn mắt nhìn nhỏ bạn thân bên cạnh, gì mà nghe danh đã lâu? Chẳng phải nhỏ vừa mới biết chuyện này cách đây chưa đầy năm phút à?
Người đối diện gật đầu, như chào hỏi.
“Cho mình ngồi cùng với được không?” - Lời này là của cậu bạn tóc nâu.
“Chỗ này không có ghi tên của bất kì ai.” - Lần này là đến lượt Ngọc Anh. Lúc sáng cô đã chẳng để ai kia vào mắt, vậy mà bây giờ còn đi theo đến tận nhà ăn.
Minh Hưng cũng chẳng bận tâm đến gương mặt khó coi của Tuấn Minh, nhanh chóng nhập cuộc cùng Kim Thư nói đủ thứ chuyện trên đời. Hai người tựa như vừa gặp đã trở thành tri kỷ, suốt buổi ăn sáng người im lặng nhất có lẽ sẽ gọi tên Ngọc Anh và Tuấn Minh.
Bữa ăn không-ai-mong-muốn này nhanh chóng kết thúc, trước khi rời đi ai kia còn rất vui vẻ thêm bạn bè trên Facebook của Kim Thư. Nhìn bóng dáng của Minh Hưng rời đi mà Kim Thư vui vẻ hẳn ra, hôm nay nhỏ được trai đẹp thêm bạn bè đó nhé!
“Ngọc Anh, sao lớp mày có trai đẹp mà tao không biết vậy?” – Kim Thư kéo tay Ngọc Anh tra hỏi. Hôm trước nhỏ nghe nói lớp Ngọc Anh có học sinh mới, lúc nhỏ hỏi bạn mới như nào thì Ngọc Anh chỉ nói, “Không có gì đặc biệt.”
Bây giờ Kim Thư muốn kí cái đầu của Ngọc Anh ghê, cái giá trị nhan sắc đó mà cô bạn thân của nhỏ lại dám nói là, “Không có gì đặc biệt.”
Tuấn Minh và Ngọc Anh cũng lười để ý đến cô bạn bên cạnh, cả hai nhanh chóng trở về lớp trước khi tiếng chuông vào lớp vang lên. Nếu hỏi Tuấn Minh có khó chịu vì sự xuất hiện của Minh Hưng hay không? Thì câu trả lời chắc chắn là có, đều là con trai với nhau tất nhiên cậu biết ánh mắt đó của anh là như thế nào.
Hai tiết học cũng vì độ khó của đề kiểm tra môn Địa mà nhanh chóng qua đi. Chuông vừa reo thì Huy đã nằm dài ra trên bàn, kéo tay áo của Ngọc Anh vô cùng ấm ức: “Lần này chắc tao lại toang nữa rồi Anh à!”
Minh Hưng và Hải n đang dò lại đáp án cũng chú ý động tĩnh của bàn trên.
“Cho vừa cái tội không học bài.” - Minh Hưng châm trọc cậu bạn bàn trên.
Nhật Huy lườm một cái rõ lâu rồi lại mè nheo với cô. Nhưng một ánh mắt cô cũng chẳng cho Nhật Huy, ai bảo không học bài, suốt ngày cứ lười biếng. Lần này nếu Huy vẫn đứng cuối lớp chắc cô Hà Lan sẽ băm Huy ra mất. Đây là lần thứ ba trong tháng này cậu bạn cùng bàn này của cô xếp cuối rồi đấy.
“Người ta có thèm quan tâm đến ông đâu, mà ông cứ mè nheo với người ta. Con người lòng dạ sắt đá, nào biết quan tâm đến người khác?” – Minh Hưng liếc nhìn hai người ở bàn trên mà không nhịn được đưa ra lời châm chọc.
Từng câu từng chữ rót hết vào tai của Ngọc Anh, cô buông quyển tập ghi trên bàn nhìn cậu bạn bàn dưới, không khí xung quanh cũng vì ánh nhìn này mà hạ xuống tận mấy độ.
Hải n là người nhận ra sự khác lạ của cô nhanh nhất, cô bạn vội kéo tay Minh Hưng như nhắc nhở cậu đừng nói nữa. Nhưng người bên cạnh lại chẳng bận tâm, còn quay qua an ủi Hải n, bảo với cô bạn chẳng sao đâu, tựa như có Minh Hưng – anh ở đây thì chẳng cần sợ điều gì cả. Anh chuyển đến đây gần một tháng rồi, nhưng sắc mặt của ai đối với anh lúc nào cũng lạnh lùng như vậy. Thật là muốn moi tim Ngọc Anh ra xem bên trong làm bằng gì mà cô có thể hờ hững đến thế.
“Thế theo cậu là tôi phải cho Huy chép bài mới là đúng à?” – Ngọc Anh lại chẳng nhìn anh, đanh giọng.
Minh Hưng vẫn nhìn cô bạn bàn trước, gật đầu. Anh không muốn cãi nhau với cô, nhưng con nhóc này thái độ quả thật không tốt chút nào.
“Ha, thế đến khi thi cuối kì hay nói xa hơn chút là đến kì thi THPTQG thì Nhật Huy sẽ chép bài của ai? Đến lúc đó nếu Nhật Huy làm bài không tốt cậu sẽ chịu trách nhiệm cho tương lai của cậu ấy à?” - Ngọc Anh trào phúng nhìn Minh Hưng.
Huy cũng chẳng muốn bận tâm đến Minh Hưng, cậu bạn kéo tay Ngọc Anh quay lên, rồi lại nhờ cô giảng lại những câu hỏi có trong đề thi. Từ năm lớp 10 cô đã là lớp trưởng của lớp, mọi người đã học cùng với nhau suốt hai năm, thậm chí có những người từ cấp hai đã luôn học cùng nhau đến tận bây giờ. Nếu Tuấn Minh, Kim Thư và cô là bạn từ nhỏ lớn lên bên nhau thì cô cùng Huy đã luôn ngồi cùng bàn với nhau từ năm lớp 8 đến tận hôm nay. Tuy biết rằng, bạn bàn dưới đang bênh vực mình nhưng Huy cũng rất khó chịu với thái độ cứ cho rằng mình đúng không sai của Minh Hưng.
Chuyện tranh luận ở góc lớp cũng vì câu nói của Ngọc Anh mà lặng lẽ trôi qua. Nhưng không ai ngờ đó chỉ là gợn sóng nhỏ trước khi bão giông kéo đến mà thôi. Chiều hôm đó, A2 vẫn đang chăm chỉ tự học trong lớp thì đột nhiên bên ngoài hành lang vô cùng ồn ào, đến cô bạn Tú Lam lớp phó của lớp vốn là người yên tĩnh cũng phải nhíu mài, đưa mắt nhìn ra bên ngoài xem là đang xảy ra chuyện gì. Ngọc Anh cũng chẳng khá hơn là mấy, cô vẫn đang vật lộn với bài tập Toán hình bên dưới, tiếng ồn ào bên ngoài ngày lại càng gần hơn nữa. Chưa đến một phút sau thì âm thanh ồn ào đó xác thực đã ngừng lại ngay trước cửa lớp A2.
Cô bạn váy trắng, tóc đỏ, son môi đậm và cả giày cao gót đen mỉm cười nhẹ nhàng hỏi Tú Lam – vừa vặn thay cô bạn lại ngồi ngay bàn đầu dãy một, cạnh bên cửa ra vào: “Bạn ơi cho mình hỏi đây là lớp 12A2 phải không?”
“Nếu như mắt bạn không mù, thì chắc cũng sẽ thấy bảng lớp.” - Tú Lam lời ít ý nhiều đã nhanh chóng cho cô nàng bên ngoài khó chịu ngay ra mặt. Đám bạn sau lưng cô bạn váy trắng kia cũng chẳng phải dạng vừa gì, điển hình là việc cô bạn tóc xanh bên cạnh đã lườm cháy mặt Tú Lam rồi còn có ý định bước lên để cãi nhau với Tú Lam.
“Bạn cho mình hỏi anh Minh Hưng có trong lớp không thế? Mình là đến tìm anh…” – Cô nàng váy trắng kiên nhẫn nặng ra nụ cười.
Cô bạn váy trắng chưa trả lời xong thì Tú Lam đã lôi tai nghe từ trong balo để đeo vào tai, trắng trợn phớt lờ cô nàng. Cô bạn váy trắng cùng chẳng vì sự lạnh nhạt của Tú Lam mà rời đi, thậm chí ngay sau đó cô bạn còn ung dung bước vào lớp, cũng chẳng thèm để tâm đến ánh nhìn của những thần dân A2 mà bước đến góc cuối của lớp.
Huy nhỏ giọng thì thầm bên tai Ngọc Anh, từ khi cô bạn này xuất hiện ngoài cửa lớp Huy đã chú ý đến: “Hoa khôi khối 10 năm nay đó Anh.”
“Anh Minh Hưng, anh chuyển đến đây từ bao giờ thế? Nếu hôm trước không phải vô tình nhìn thấy ảnh trên confession thì em vẫn nghĩ anh đang học ở Đại học đấy!”
Cô bé khóa dưới Phương Anh, vô cùng tự nhiên đặt hộp quà màu hồng phấn đầy sắc màu của tình yêu lên bàn của anh rồi lại cười e thẹn. Một màn này đã khiến cho các thần dân của A2 lần nữa mở mang tầm mắt, trong đó có cả Ngọc Anh. Từ nhỏ Tuấn Minh cùng với Kim Thư cũng đã rất nổi tiếng, nên những việc tỏ tình công khai thế này cũng phải lần đầu tiên cô gặp phải, nhưng lần này lại hoàn toàn khác. Cô bé này không biết chuyện yêu đương với học sinh lớp 12 nếu bị giáo viên biết được sẽ mời phụ huynh hay sao, mà cả gan chạy đến tòa nhà của khối 12 thế này!
Chứng kiến một màn này những thần dân ưu tú của A2 cũng chẳng mảy may quan tâm, chuyện gì nên làm cũng phải làm, khúc nhạc dạo cũng vì thế mà nhanh chóng qua đi. Nhưng phía cuối lớp lại khác xa hoàn toàn, hộp quà vẫn nằm yên trên bàn nhưng Minh Hưng đến cả ánh nhìn cũng chẳng thèm cho cô bé.
Phương Anh là ai cơ chứ? Vốn là hoa khôi khối 10, từ nhỏ đã lớn lên trong sự nuông chiều của ba mẹ, nếu không phải vì chuyện lưu ban lại một năm sau đó ba mẹ lại nhất quyết muốn chuyển Phương Anh về quê ngoại học, thì có lẽ cả đời này cũng chẳng bao giờ chuyển về cái nơi hẻo lánh này! Việc Minh Hưng bơ nhẹ cũng chẳng làm cho cô bé mất đi vẻ tự nhiên, cô bé khóa dưới này cứ như đóa hoa hồng đỏ rực rỡ kiêu ngạo rời đi.
Chuông tan học vừa vang lên, thì Tuấn Minh đã xuất hiện ngay trước lớp học trong tiếng trêu ghẹo của hai lớp. Tuấn Minh cũng vui vẻ đáp lại họ, dù sao đều là học cùng nhau mấy năm nói không thiết cũng không đúng. Huy và Hải n lại đem hết chuyện trong giờ tự học buổi chiều kể lại với Tuấn Minh trong khi Ngọc Anh đang sắp xếp lại tập vở bên trong lớp. Trên hành lang không chỉ có mỗi những thần dân của A2 còn có cả mấy bạn lớp A1 đang tụ tập nhiều chuyện, cũng thế mà chuyện hoa khôi khối 10 sang tận khối 12 tìm ‘anh Minh Hưng’ nào đó ngay trong đêm đã truyền khắp các lớp thậm chí nó còn trở thành topic hot nhất tuần trên confession trường tuần đó.