Giới thiệu
Đàn ông vô liêm sỉ tráo trở Khánh Ngân từng gặp qua vài người nhưng đạt đến trình độ thượng thừa đổi trắng thay đen, lật mặt như bánh tráng chỉ có một mình tên sếp khốn kiếp trước mặt cô là có thể làm được. Khánh Ngân biết còn cố tình hơn thua kiểu gì anh ta cũng làu bàu từ ngày này sang ngày khác cô ghét con trai nói nhiều, phiền phức cho nên quyết định im bặt mặc kệ anh ta vo ve bên tai. Ba mươi phút trôi qua, trận chiến vẫn chưa đi vào hồi kết Minh Long không nhịn được nữa, đập mạnh tay xuống bàn làm Khánh Ngân giật nảy mình nói: “Tối nay chúng ta tỉ thí đi.” Khánh Ngân ngơ ngác: “Tỉ thí cái gì”” Minh Long lạnh lùng: “Rượu…” Khánh Ngân cười gượng gạo vội vã xua tay từ chối: “Tôi không biết uống rượu.” Minh Long cuối cùng cũng tóm thêm được một điểm yếu của cô mượn gió bẻ măng khiêu khích: “Cô uống một chén, tôi uống tám chén phi vụ thương lượng quá hời cho cô.” Khánh Ngân nhận thấy đây là một cơ hội tốt, tranh thủ cò kè mặc cả: “Nếu tôi thắng anh không được làm phiền tôi nữa, cũng không được hở một tý là đe dọa còn nữa phải tuân thủ khoảng cách giữa sếp và nhân viên.” Ngả bài xong rồi, cô quá mệt rồi, tới bước này rồi, cô còn có thể làm gì? Minh Long mấp máy khóe môi cười: “Được nhưng nếu cô thua, thì phải nghe theo lời tôi.” Khánh Ngân dò xét: “Lỡ đâu nghe lời anh làm chuyện xấu xa phạm pháp thì hỏng đời tôi à, mà lỡ anh nổi máu dê xồm như hôm trước ở quán bar ăn sạch sẽ tôi sau này tôi lấy chồng kiểu gì? Tôi suy nghĩ lại rồi chỉ có mình tôi thua thiệt, không chơi.” Minh Long nhìn cô chằm chằm, đột nhiên bật cười, khẽ hỏi giễu cợt: “Có phải cô đang tự tin thái quá vào bản thân chăng, nhìn lại một lượt từ trên xuống dưới xem có cái gì khiến người ta hứng thú.” Khánh Ngân bị anh bức đến bốc hỏa trong đầu toàn thân nóng, kìm nén bản thân ngẩng đầu nhìn anh, giọng điệu hờ hững: “Vậy làm một bản hợp đồng giáo kết giấy trắng mực đen rõ ràng, đến lúc ấy cứ tuân theo nguyên tắc mà làm anh thấy thế nào?” Minh Long đồng ý: “Được…”
Chương 1. Hiểu lầm tai hại
Minh Long vừa rời công ty, hôm nay có sinh nhật một người bạn cũ, ban đầu anh có dự định không đi nhưng vì cậu ấy giúp đỡ anh rất nhiều hồi còn học đại học, mấy năm nay cũng hỗ trợ nhiệt tình trong một vài dự án thịnh tình này thật sự khó lòng từ chối.
Lúc đang lái xe, điện thoại rung lên liên tục nhìn dãy số trên màn hình bất giác mỉm cười: “Alo, Thanh Tâm à, mình nghe đây.”
Nghe được giọng nói hào hứng của Minh Long, Thanh Tâm nói ẩn ý: “Hôm nay có sinh nhật của Hoàng Khanh nhưng xe tớ đột nhiên bị hỏng vẫn còn ở gara mà chỗ này lại khó bắt taxi cậu có thể tới đón tớ được không?”
Minh Long nhìn đồng hồ trên tay vui vẻ đồng ý: “Nhắn địa chỉ cho tớ.”
Thanh Tâm và Minh Long là bạn thân đại học, đồng thời hai gia đình cũng có mối quan hệ thân tình cùng nhau. Nhiều năm nay, thỉnh thoảng bố mẹ anh lại ẩn ý việc muốn hai người nhanh chóng thành đôi càng gắn kết mối quan hệ lâu năm nhưng anh một mực tránh né. Chẳng phải anh không rung động bởi cô ấy mà đơn giản là vì chỉ cần xảy ra đổ vỡ tình cảm nhất định sẽ mất một tình bạn đẹp.
Xe dừng trước sảnh chung cư nhà Thanh Tâm, vừa bước xuống xe đã thấy cô ấy cười rất tươi nhìn anh: “Thật ngại quá, muộn rồi còn làm phiền cậu.”
Lúc ở trên xe, hai người hàn huyên một chút chuyện về công việc đau số là những vấn đề liên quan đến phòng sáng tạo vì Thanh Tâm là một nhà thiết kế cực kì có tiếng trong giới thời trang. Nhiều bộ sưu tập tung ra hôm trước hai hôm sau lập tức cháy hàng.
Khánh Ngân chờ mãi không thấy Hạ Nhiên quay lại thuận tay với luôn cốc rượu của Thanh Duy uống, còn gọi phục vụ rót thêm cho một ly nữa. Đầu cô có cảm giác lâng lâng, khuôn mặt cũng vì thế mà trở nên đỏ ửng.
Đột nhiên có cảm giác có người đang chạm vào mông mình, lần đầu cô cho là ảo giác, lần thứ hai quay lại thì không thấy ai đến lần thứ ba quay lại thì thấy một người đàn ông đang đứng quay lưng về phía mình. Cố gắng đi xuống khỏi ghế, tiến lạnh đưa tay gõ vào lưng.
Minh Long đang chờ Thanh Tâm đi vệ sinh tranh thủ tìm kiếm xem Hoàng Khanh đặt bàn ở vị trí nào mà chẳng thấy, cảm nhận được phía sau mình có người đang vỗ vai tưởng Thanh Tâm quay lại nên trên mặt vẽ ra nét cười: “Cậu xong rồi à!”
"Chát…"
Một bàn tay nhỏ bé dáng thẳng vào mặt Minh Long, anh còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Khánh Ngân phía đối diện đã sấn sổ tới phun châu nhả ngọc một hồi vào mặt anh: “Nhìn mặt mũi sáng sủa đẹp trai thế này? mà là một tên xấu xa, biến thái, bệnh hoạn, bỉ ổi, dê xồm.”
Sau đó tiếp tục gằn mạnh hai chữ: “Đê tiện.”
Tất cả ánh mắt xung quanh đều đổ dồn về vị trí hai người, mất mặt quá Minh Long gào lên: “Cô bị thần kinh à, vô duyên vô cớ đánh người còn mạt sát người ta.”
Rượu đã khiến máu điên trong người Khánh Ngân bốc lên cô cực căm ghét mấy gã đàn ông bề ngoài hào nhoáng bên trong bỉ ổ cho nên giận dữ đã bốc lên tận não không thể kìm chế nổi: “Anh câm miệng cho tôi, ai cho anh nói mà dám mở miệng sàm sỡ con nhà người ta rồi còn tay đánh trống miệng la làng sao? Tôi nói cho anh biết không phải một mà là ba lần, tôi đã cố tình lơ đi hai lần rồi còn không biết điều.”
Minh Long tiến sát lại vị trí Khánh Ngân lùi dần ép sát cô vào bàn quầy Bar nghiến răng, nghiến lợi nói: “Tôi tuyên bố cho cô biết, nếu còn mở miệng nói bựa nhất định tôi sẽ bóp chết cô tại đây.”
Minh Long rất cao còn Khánh Ngân cùng lắm chỉ đứng đến gần vai anh thôi vì thế cố gắng kiễng chân của mình lên để áp mặt gần về phía anh thách thức: “Vậy anh bóp chết tôi đi.”
Anh không ngờ người phụ nữ điên trước mặt này lại dám to gan lớn mật như vậy, đưa tay bóp mạnh vai Khánh Ngân khiến cô đau đớn nhăn nhó mặt mày kêu la oai oái.
Một màn hỗn loạn thu hút sự chú ý của rất nhiều người, Hạ Nhiên đang nhảy múa quay cuồng bên cạnh mấy anh đẹp trai thì trong tiếng nhạc sập sình lại lọt vào tai được giọng nói quen thuộc. Trong đầu lúc này mới nhớ ra còn Khánh Ngân hốt hoảng giật tay Thanh Duy: “Khánh Ngân …”
Hai người nhanh chóng đi về phía vị trí ban nãy thì thấy bạn mình đang bị một người đàn ông vây lại đôi mắt còn cực kì hung dữ như muốn giết người. Hạ Nhiên đoán chắc Khánh Ngân lại gây ra chuyện lớn rồi vội vàng phi lại, miệng cười cười tay cố gắng gỡ tay Minh Long ra: “Bạn tôi… Bạn tôi…”
Thanh Duy đứng bên cạnh quan sát người đàn ông này có chút rất quen, nhưng thời điểm này làm gì có thời gian đoán già đoán non là người nào? Nhìn đồ anh ta mặc trên người đặc biệt là chiếc đồng hồ nằm trong bộ sưu tập mới nhất còn là phiên bản giới hạn Rolex thì chắc chắn anh ta không phải là nhân vật tầm thường, nhẹ giọng: “Bạn tôi cậu ấy uống say, mong anh thông cảm.”