Chương
Cài đặt

Chương 8: Tôi Muốn Em!

Lôi Vận hôm nay mệt mỏi nên không muốn về Ngự Uyển hắn tìm đại một căn phòng nằm nghỉ, Nam Cung Khiêm hắn đã cho A Ngũ đưa về.

Lôi Vận uống nhiều rượu nên đầu óc hơi quay cuồng, áo sơ mi buông thõng lộ cả cơ ngực săn chắc, hình thể vô cùng đẹp mắt cho dù là say rượu cũng không làm mất đi vẻ đẹp mê hoặc của hắn, mái tóc màu bạch kim có chút rối lại càng tăng thêm vẻ phong tình gợi cảm.

Tiếng giày cao gót vang lên nghe thật chói tai, Tử Tình bước vào phòng quan sát một lúc, căn phòng lộn xộn chai rượu rơi trên sàn nhà. Hôm nay cô muốn đến Lôi Thị tìm hắn nhưng A Ngũ bảo với cô hắn ở đây nên Tử Tình mới đến đây tìm, nữ nhân đi đến thấy người đàn ông say rượu nằm vật trên ghế sofa, cô vô thức ngồi xuống cố ý sờ lên bờ ngực săn chắc của hắn có chút mê luyến mà di chuyển. Hắn đột nhiên nắm chặt tay cô, kéo mạnh cô tư thế không thuận liền ngã vào lòng ngực to lớn, Tử Tình môi mỏng khẽ cong lên cô quàng tay qua cổ người đàn ông, môi mỏng chủ động hôn hắn, quả thật rất kích thích.

Hơi thở thơm mát của hắn toả ra khiến nữ nhân lưu luyến không muốn dừng lại động tác càng lúc càng cuồng nhiệt, hắn đột nhiên xoay người cô đè xuống phía dưới.

"Thanh Thanh!"

Hắn gọi tên người phụ nữ đó khiến cô hơi run rẩy mà tức giận, cô cố kìm nén tâm trạng tiếp tục quấn lấy người đàn ông, hắn hôn cô thật sâu tay không yên phận đã di chuyển xuống chiếc váy ôm sát đường cong cơ thể hoàn hảo. Sờ soạng một lúc liền tìm được khoá váy kéo xuống cơ thể bày ra trước mặt, nữ nhân không kiềm chế được dục vọng khẽ rên nhẹ.

"Ưm!"

  Hắn theo bản năng của đàn ông, cộng thêm xúc tác của rượu khiến dục vọng chiếm hữu càng căng cứng muốn cô, hắn dùng môi di chuyển xuống bầu ngực đẫy đà của cô ngậm lấy nơi nhạy cảm, nữ nhân run rẩy, mặt cũng vì kích tình mà ửng đỏ trong lòng vui sướng ôm lấy cổ hắn.

"Vận, để em làm người phụ nữ của anh, được không?"

Động tác hắn đột nhiên dừng lại, trong đầu liền hiện lên gương mặt của Tống Noãn Thanh, gió thổi vào mặt khiến hắn dần tỉnh táo, hắn nhìn xuống người phụ nữ dưới thân, đang nở rộ mặt vì dục vọng mà đỏ lên. Hắn có chút giật mình theo phản xạ đẩy cô ra, đứng phắt dậy.

Nữ nhân có chút mong chờ gấp gáp nắm chặt tay người đàn ông.

"Vận... anh không muốn em sao? Vận... !"

Hắn rút tay lại, lắc đầu nhẹ cho tỉnh táo, cơ thể vì không được thoả mãn dục vọng mà khó chịu. Mẹ Kiếp! Đã lâu rồi hắn thật không có chạm qua phụ nữ, nhưng khi thấy Tử Tình ở dưới thân hắn lại không muốn chạm.

"Tử Tình, là tôi uống say, em về đi!"

Nữ nhân cắn môi mím chặt.

"Vận, lúc nãy anh gọi em là Thanh Thanh, có phải vì cô ấy nên anh mới không muốn em có đúng không?"

Hắn thở dài không tránh né.

"Đúng vậy!"

Nữ nhân hai mắt đỏ hoe.

"Anh vì cô ấy nên không muốn em, anh vì cô ấy ngay cả em xuất hiện trong Ngự Uyển anh cũng không muốn, anh từ bao giờ lại trở thành người như vậy? Anh lúc trước là người luôn phong lưu phóng đãng, thích lên giường với ai lên, thích trêu đùa ai thì trêu đùa trong mắt anh làm gì quan tâm đến cảm xúc của ai.

Từ lúc cô ấy xuất hiện, anh thay đổi đến mức em và A Ngũ cũng không còn nhận ra anh nữa.

Cô khóc nghẹn.

"Em ở cạnh anh ba năm mọi người trên dưới đều gọi em một tiếng "chị" chứng tỏ trong mắt họ sớm đã nhận định em là người phụ nữ của anh. Em chỉ muốn hỏi anh một câu, nếu như cô ta không xuất hiện, thì anh có yêu em không?"

Cô hét lớn cương quyết nhìn thẳng hắn.

Lôi Vận ánh mắt có vài phần khó xử hiện lên.

Yêu hay không hắn cũng không nhận định rõ vì trước kia hắn chưa từng có tình với bất kỳ ai, hắn không hiểu yêu một người là như thế nào?

"Tôi thừa nhận, trước khi cô ấy xuất hiện tôi đối với em quả thật có chút dao động, nhưng dù tôi không yêu em, em vẫn là người phụ nữ bên cạnh tôi lâu nhất! Em ở cạnh tôi lâu như vậy, em là người hiểu tính tôi nhất, tôi cho em làm trợ lý trong Lôi Thị cho em là cánh tay đắc lực của tôi cho em những đặc quyền mà không phải ai cũng có được, tôi cho em là người phụ nữ thân cận bên cạnh tôi như vậy chưa đủ sao?"

Cô cười đến chảy nước mắt.

"Thứ em muốn là danh phận... anh có cho được không?"

"Sẽ không, vì tôi không yêu em!"

Đau đớn trong lòng của cô càng lúc càng dâng lên, trong mắt anh cô chỉ xứng đáng là người phụ nữ thân cận, nếu như cô ta không xuất hiện thì chắc chắn hắn sẽ yêu cô. Vì hắn đã từng dao động, cô đau lòng ủy khuất ngồi xuống đất hai tay ôm lấy mặt khóc lớn.

Trong mắt càng hiện lên sự căm thù, chán ghét.

Cô cố gắng từng bước ra ngoài, bóng lưng yểu điệu có chút mệt mỏi ra khỏi cửa.

Người đàn ông mới ngồi xuống sofa, lúc nãy quả thật rất kích thích nhưng giây phút cuối cùng lại không thể được vì Tử Tình không giống Tống Noãn Thanh.

Tống Noãn Thanh khi ở dưới thân hắn sẽ không chủ động như vậy!

Cô sẽ dùng bộ dạng quật cường phản kháng lại, cô sẽ không chủ động từ đầu đến cuối sẽ luôn thờ ơ bài xích hắn, nhưng lại khiến hắn càng say mê, mùi hương của Tống Noãn Thanh không giống như Tử Tình nồng nặc mùi nước hoa cao cấp. Mà là mùi nhẹ nhàng từ cô toát ra rất thanh khiết dễ chịu, khiến hắn cảm nhận đến lưu luyến không thể rời...

***

Ngự Uyển

Tống Noãn Thanh đã mấy ngày liền ở nhà không ra ngoài, cô vì cái chết của Thiên Kỳ mà trong lòng còn day dứt!

Điều là vì cô nên Thiên Kỳ mới chết, nên cô không dễ dàng buông bỏ được, cô cố gắng đều chỉnh tâm trạng, cô phải sống thật tốt, để chứng kiến cái ngày, người đàn ông ma quỷ đó bị ông trời báo ứng như thế nào?

Cô nhàn rỗi ở nhà tùy tiện đọc một quyển sách. Lúc ở nhà Tống Noãn Thanh mặc một chiếc váy hai dây màu hồng nhạt, chất liệu thoải mái, nhưng rất xinh đẹp, càng tôn lên làn da trắng mịn không tì vết quần áo điều là do hắn chuẩn bị toàn là những món đồ xa xỉ. Nó không phù hợp với cô càng không phải thứ cô cần!

Tiếng xe hơi quen thuộc đang chạy vào Ngự Uyển, khiến tay lật sách của cô ngừng lại.

Lôi Vận từ hôm cùng cô cãi nhau đã không về nhà, cô sớm đã quên sự xuất hiện của hắn nhưng hôm nay hắn lại về.

Tống Noãn Thanh hối hả chạy đến khoá cửa phòng lại, hiện tại nhìn thấy hắn cô lại càng chán ghét, cô không muốn nhìn thấy gương mặt của hắn.

Tống Noãn Thanh nhanh chân chạy lên giường chùm chăn kín lên đầu.

Tiếng bước chân lên lầu càng lúc càng gần, tim cô muốn nhảy ra khỏi lòng ngực, chân người đàn ông quả nhiên dừng trước cửa phòng của cô, hắn đưa chìa khoá vặn một cái cánh cửa đã mở ra, khiến cô hoảng loạn.

Lôi Vận đi thẳng đến giường thấy cô có biểu hiện cố tình muốn tránh né. Tay nhanh nhẹ giật mạnh, chăn liền rơi xuống đất, hắn tiến lại ôm lấy cô ấn xuống giường, Tống Noãn Thanh tay đạp loạn xạ hét lớn.

"Anh muốn làm gì? Tránh xa tôi ra, cầm thú!"

Hắn cười lạnh.

"Đúng, tôi chính là cầm thú, điều tại em cả, bây giờ ngay cả lên giường với một người phụ nữ khác đối với tôi cũng rất khó khăn! Thanh Thanh, tôi chỉ muốn em."

Hắn cúi xuống áp sát môi của cô cuồng nhiệt hôn lấy, nụ hôn bá đạo lại chiếm hữu cực độ khiến cô hoảng sợ cô cắn vào môi hắn, người đàn ông cũng không phản ứng động tác tiếp tục không dừng lại, di chuyển xuống cổ mút lấy chiếc cổ trắng ngần của cô.

Mùi hương này khiến hắn mê luyến, cô kinh hãi hai tay đánh mạnh vào người hắn.

"Buông ra… buông ra… anh cầm thú, anh điên rồi! Buông tôi ra."

"ĐÚNG! TÔI LÀ BỊ EM ÉP ĐẾN ĐIÊN."

Hắn hét vào mặt cô, sau đó hai tay thô bạo xé chiếc váy của cô, cơ thể hoàn mỹ phô bày ra khiến đầu óc hắn càng mê muội, cô càng giãy dụa, hắn càng kích thích muốn cô nhiều hơn, hắn tách hai chân cô ra, từ từ tiến vào, Ân Ân mím chặt môi.

"Không!"

Hắn hôn lên trán cô, động tác vì kích thích mà càng lúc càng nhanh, hắn vô cùng thoả mãn.

"Thanh Thanh, rất khít... chặt như vậy... thật muốn bức tôi phát điên mà!"

Buổi tối hôm đó cả căn phòng tràn ngập hương vị của dục vọng, hắn điên cuồng hết lần này đến lần khác muốn cô, còn cô không phản kháng cứ mặc hắn dày vò...

còn tiếp...

Tải App về nhận phần thưởng luôn.
Quét mã QR, tải xuống Hinovel App.