Chương
Cài đặt

2. Mang thai

Hàng Thành nhìn ánh mắt đượm tình của Thu Nguyệt Giang bây giờ thật đẹp. Nhưng có lẽ ánh mắt đấy mãi mãi chẳng thuộc về anh.

Chuyện tình cảm cũng không thể miễn cưỡng, nó xuất phát từ hai phía. Đối với anh thì đây là tình đơn phương, chỉ mình anh biết. Nhưng anh vẫn luôn ở phía sau bảo vệ cô, chúc phúc cho cô.

Thu Nguyệt Giang định đứng lên chào anh một tiếng rồi về. Nhưng vừa đứng lên, cơn đau quằn quại từ bên dưới bụng khiến cô ngã lại xuống ghế.

Hàng Thành vội đỡ lấy cô, lo lắng đến mặt cắt không còn giọt máu. Lời nói gấp gáp làm người đi đường cũng phải ngoái lại nhìn.

_ Giang Nhi, em không sao chứ? Không khỏe ở đâu sao? Ngồi đây đợi, anh gọi xe đưa em đến bệnh viện.

_ Em không sao, không cần...

Chưa nói xong đã thấy hình bóng của anh chạy đi, bắt ngay chiếc taxi. Thu Nguyệt Giang nhìn theo mà đau lòng, giọng nói của cô vang lên nhưng chỉ mình cô nghe.

_ Hàng Thành, kiếp này em phụ anh. Kiếp sau em sẽ là người theo đuổi anh.

...

Kiểm tra toàn bộ xong, Thu Nguyệt Giang được chuyển vào phòng nằm chờ. Rất lâu sau, một vị bác sĩ cầm theo giấy xét nghiệm đi vào. Vẻ mặt của ông vui mừng có, đau buồn có.

Thu Nguyệt Giang và Hàng Thành nhìn nhau khó hiểu. Chẳng biết kết quả như thế nào mà vị bác sĩ này nhiều cảm xúc hiện hữu như vậy!

_ Cô gái, cô đã đau bụng như vậy bao lâu rồi?

_ Tôi đau hầu như ngày nào cũng bị, có lúc buồn nôn khó chịu. Có chuyện gì vậy ạ?

Vị bác sĩ kia thở dài, chẳng hiểu ý của ông là gì! Nhưng với vẻ mặt này của ông thì cô nghĩ kết quả không mấy tốt đẹp gì!

_ Tôi có một tin tốt và một tin xấu, hai người muốn nghe tin nào trước?

_ Tin tốt và tin xấu? Vậy thì tin tốt trước đi.

Vị bác sĩ đưa cho cô tờ xét nghiệm của tin tốt. Bên trên ghi rõ họ tên, năm sinh và kết quả.

_ Kết quả cho thấy cô đang mang thai hai tuần tuổi.

Thu Nguyệt Giang nhìn kỹ lại tờ giấy trên tay, cô thật sự đã mang thai, là con của hắn và cô. Cô vui mừng, nụ cười trên môi cũng rất tươi. Đây cũng là lần đầu tiên Hàng Thành thấy nụ cười này sau hai năm cô bị gả đi.

Hàng Thành cũng vui mừng thay cô, nhưng có lẽ anh buồn nhiều hơn vui. Vị bác sĩ kia nhìn anh mỉm cười hiền hậu, giọng nói dặn dò anh khi vợ mang thai.

_ Chàng trai, chăm sóc cho vợ kỹ vào. Nhớ là ba tháng đầu rất dễ ốm nghén, chú ý ăn uống đầy đủ, bồi bổ nhiều một chút!

_ Bác sĩ, tôi không phải chồng của cô ấy!

Thu Nguyệt Giang nhìn anh khó xử như vậy cũng chỉ biết im lặng. Vị bác sĩ ngượng ngùng đưa ánh mắt sang nơi khác, cũng chuyển luôn chủ đề nói chuyện.

................

Tối đến. Thu Nguyệt Giang trở về nhà với vẻ mặt chẳng vui vẻ gì! Cô cầm theo tờ xét nghiệm mang thai bỏ vào túi xách, cố gắng không để lộ vẻ mặt buồn bã kia!

Trình Tử Hiên đang ăn tối bên trong, nghe người làm bảo là cô đã về. Vẻ mặt của hắn vẫn như cũ, chẳng thể hiện cảm xúc gì!

Thu Nguyệt Giang nhẹ nhàng đi vào, cố gắng trấn an bản thân mình để không bị lộ ra cảm xúc gì thái quá. Cô kéo ghế ngồi xuống cạnh hắn, nhìn hắn vui vẻ nói:

_ Tử Hiên, anh thích con trai hay là con gái? Chúng ta cũng sinh một đứa đi có chịu không?

_ Chuyện đó tính sau đi! Công việc bây giờ bận rộn như vậy, nếu như thật sự muốn có thì đợi thêm vài tháng nữa đi!

Thu Nguyệt Giang im lặng, bắt đầu phần ăn của mình, hắn không nghe cô nói gì nên cũng không lên tiếng hỏi thêm. Cũng chẳng chú ý nét mặt hiện giờ của cô.

Một cảm giác đau nhói bỗng xẹt qua trong lòng. Tuy hắn rất lạnh lùng và vô tâm, nhưng cô một câu cũng chẳng dám trách. Vậy mà lại càng lúc càng yêu hắn nhiều hơn.

Trình Tử Hiên ăn xong đã đi một mạch lên thư phòng, cũng không quay lại nhìn cô lấy một cái. Người làm trong nhà rất thương cô, chỉ là họ không đủ can đảm để đứng ra lên tiếng thay cô.

................

Thu Nguyệt Giang ngồi trên giường, lưng tựa vào thành giường, trên tay cầm tờ xét nghiệm mang thai. Nhớ đến những gì hắn vừa rồi đã nói, cảm xúc đau buồn của những năm qua như dồn nén vào ngày hôm nay.

Cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, nhìn hình ảnh bé con vẫn chưa thành hình người mà mỉm cười ngốc nghếch. Giọng nói tự trách khiến người khác cũng phải đau lòng.

_ Bé con, mẹ xin lỗi vì đã để con đến với mẹ trong tình huống ba vẫn chưa yêu mẹ. Trong tình trạng bản thân mẹ đang có bệnh, nhưng con yên tâm, mẹ sẽ không vì bản thân mình mà vứt bỏ con. Cho dù ba con có yêu mẹ hay không thì mẹ cũng không muốn bỏ con.

Thu Nguyệt Giang ngồi nói một mình rất lâu, đến nỗi ngủ tiếp đi lúc nào không hay! Trên tay vẫn còn cầm tờ giấy kết quả mang thai hai tuần tuổi.

Đến hơn chín giờ tối, Trình Tử Hiên từ thư phòng quay về. Chú ý thấy Thu Nguyệt Giang đang ngủ quên bên mép giường, hắn nhíu mày rồi đi đến sửa lại tư thế ngủ cho cô.

Chuẩn bị nhất chân rời đi thì nhìn thấy tờ giấy trong tay cô. Hắn cầm lên xem, những dòng chữ bên trên cũng không làm cho cảm xúc của hắn phải thay đổi.

Trình Tử Hiên trên thương trường được mệnh danh là ác quỷ vô tình. Từng người từng người trong giới đều bị hắn đánh gục, đến cầu xin cũng không kịp.

Nhìn tờ giấy rất lâu, biểu cảm và gương mặt vẫn bình thản như chuyện trước mặt chẳng là gì! Nhưng ánh mắt vô tình xẹt qua một tia vui mừng hiếm có, rất nhanh đã bị hắn che giấu.

Cất tờ giấy vào ngăn tủ, hắn đưa mắt nhìn cô gái đang nằm ngủ trên giường. Chẳng ai hiểu được suy nghĩ của hắn là gì! Hắn chui vào chăn nằm cạnh cô, đưa tay sờ vào chiếc bụng bằng phẳng của cô rồi mới nhắm mắt ngủ.

Tải App về nhận phần thưởng luôn.
Quét mã QR, tải xuống Hinovel App.