Chương 3 Lục thiếu bảo hộ vợ
Thành phố Giang Châu, Bệnh viện Nhân Dân Số 1.
Tại tòa nhà khu nội trú mới xây, bên ngoài hành lang phòng bệnh cao cấp, thành phố Giang Châu hiệu trưởng Âu Dương Thanh đầu đầy mồ hôi đối mặt với nam nhân trước mặt giải thích, “Lục thiếu, lần này là ta không làm tròn bổn phận, là ta không có chăm sóc kỹ Cố tiểu thư, ta bảo đảm, tuyệt đối sẽ không có lần sau ”.
“Chủ nhiệm lớp của Cố tiểu thư bên kia, ta quả thật có đặc biệt nhắc nhở qua sẽ đối với Cố tiểu thư chiếu cố nhiều hơn, không nghĩ tới lần này chỉ là trong giờ học như vậy chút thời gian, liền gây ra chuyện lớn như vậy, Lục Thiếu yên tâm, ta nhất định nghiêm túc xử lý, tuyệt sẽ không phát sinh nữa chuyện tương tự nữa!”
Âu Dương Thanh mặc dù mang dáng vẻ khom lưng cuí gối, đầu đầy mồ hôi đang giải thích, nhưng đối với Lục Hạo Đình anh thì chỉ nghe ra được, lời của hắn chỉ là một tia qua loa lấy lệ ý!
Qua loa lấy lệ?
Mắt Lục Hạo Đình trầm xuống !
Hắn nghe nói Cố Vân Tịch bị thương nằm viện, lập tức từ quân khu chạy tới.
Thời khắc này trên người hắn còn mặc quân trang, nhất thời làm cho người cảm giác bị áp bách, chính là trên bả vai hai gạch ba sao, cấp bậc Thượng tá!
Ở nơi này thời đại hòa bình, trẻ tuổi như vậy đã có cấp bậc cao, vô luận đi đến nơi nào cũng cho người khác một loại cảm giác cực hạn bị áp bách!
Lục Hạo Đình cả người quân trang thẳng tắp, sắc mặt đen sầm đứng ở nơi đó, hắn vô cùng cao lớn, ước chừng nếu so với người đối diện là Âu Dương Thanh thì anh cao hơn một cái đầu.
Gương mặt tuấn tú lạnh lùng, đôi mày như đao gọt rõ ràng, giờ phút này khí tràng đầy, cả người cũng tản ra khí thế bén nhọn.
Ánh nhìn sắc bén rơi tại trên người Âu Dương Thanh , lại để cho hắn có loại đang bị cảm giác lăng trì.
Lục Hạo Đình không nói gì, đối diện Âu Dương Thanh mồ hôi trên trán dần dần càng ngày càng nhiều.
Hồi lâu, môi mỏng của Lục Hạo Đình khẽ mở, thanh âm lạnh như băng :“Cô ấy là vợ của tôi!”
Âu Dương Thanh thân thể run lên, hắn thông minh nên trong nháy mắt, vội vàng cung kính thêm mấy phần:“ Dạ, lần này không có chăm sóc kỹ cho Lục thiếu phu nhân là ta sai, sau này, ta nhất định chăm sóc kỹ Lục thiếu phu nhân, tuyệt sẽ không phát sinh chuyện tương tự nữa!”
Cố tiểu thư cùng Lục thiếu phu nhân, bản chất khác biệt, tuy chỉ để dùng để nói về một người .
Âu Dương Thanh có gia thế bối cảnh, Âu Dương gia thế cũng được coi như là kinh đô danh môn, mặc dù không có thực quyền gì, nhưng sinh ra không ít văn hào, danh tiếng cực tốt, cũng coi là có chút thực lực.
Thời gian của anh hầu hết đều ở quân khu, cũng lo lắng có những lúc mình sẽ không chăm lo được cho Vân Tịch cho nên đối với Âu Dương Thanh, Lục Hạo Đình cho hắn một lần uy áp liền không làm khó hắn nữa.
Dù sao Cố Vân Tịch cũng do đích thân hiệu trưởng ở thành phố Giang Châu nhất trung hay là Âu Dương Thanh định đoạt.
Vân Tịch ở Giang Châu quả thật thân phận quá mức phức tạp.
“Thân thế Vân Tịch, ta muốn Âu Dương hiệu trưởng hiểu rõ ràng, cô ấy không cha không mẹ, càng không có thân thích, duy nhất người giám hộ ông ngoại đã qua đời, nếu như không phải là bởi vì cô ấy tuổi tác quá nhỏ, ta sẽ để cho cô ấy trực tiếp gả vào Lục gia, hôm nay, ta là người nhân duy nhất của cô ấy!”
“Ta Lục Hạo Đình là vị hôn thê của Vân Tịch, cũng không phải là ai cũng có thể khi dễ, ai cũng có thể cười nhạo, Vương Tình đây là cố ý giết người, tuổi còn nhỏ mà đã ác độc như vậy, Giang Châu nhất trung lại dạy ra học sinh như vậy, trăm lần ngàn lần là sỉ nhục. Chuyện này, hiệu trưởng có thể phải thật tốt xử lý thì mới ổn được!”
Lãnh khốc bá đạo như Lục Hạo Đình nói ra mỗi một chữ đều như mang theo cả tản băng đem hiệu trưởng Âu Dương Thanh lạnh đến xương cũng đang phát run.
Nếu như không phải là dính đến Cố Vân Tịch tuyệt đối sẽ không có người có vận khí tốt nghe được Lục Hạo Đình kiệm chữ như vàng lại nói nhiều nói như vậy.
Người biết anh đều biết, Lục Hạo Đình, năng lực vô cùng xuất chúng, hắn ở trong bộ đội là tồn tại của sự ngưỡng mộ, có thể nói là binh vương toàn năng.
Ở trong bộ đội, anh là một vị thần, mọi người ngửa mặt trông lên vĩnh viễn không cách nào vượt qua thần thoại.
Nhưng ở trong cuộc sống, anh lại là người cao lãnh kiệm lời, còn khi nói thì lời nào cũng sắc bén, cường thế bá đạo như đòi mạng!
Anh là một quân nhân ưu tú, nhưng là tuyệt không phải là một người dễ chung đụng !
Lục Hạo Đình nói một câu, trong lòng Âu Dương Thanh liền thêm một lần đấu tranh nội tâm, Cố Vân Tịch cùng Lục Hạo Đình thật là quan hệ như vậy sao?
Vốn là ở Lục Hạo Đình cùng hắn nói về Cố Vân Tịch là vị hôn thê .Thời điểm đó trong lòng hắn rất khinh bỉ.
Tiểu cô nương này đã từng là An gia Đại tiểu thư, điểm này hắn rõ ràng, sau đó cha không thương, mẹ không yêu, những thứ này hắn cũng biết, nhưng không thể không nói chính là, tiểu cô nương này thành tích học tập vô cùng tốt, hắn vốn là rất coi trọng những cô gái kiên cường, tự lập.
Nhưng là lời Lục Hạo Đình để cho hắn trong lòng hết sức thất vọng!
Một cô bé mười bảy tuổi không bối cảnh, cô nhi lại có thể cùng Lục Hạo Đình rốt cuộc là quan hệ gì?
Vị này Lục thiếu bối cảnh kinh người, mặc dù rất ít lộ mặt ở kinh đô, nhưng thân phận địa vị đều ở nơi đó, như vậy người đàn ông này làm sao có thể cùng Cố Vân Tịch đang có quan hệ?
Cho nên mặc dù hắn đáp ứng Lục Hạo Đình chiếu cố Cố Vân Tịch, nhưng trong lòng là khinh thường qua loa lấy lệ!
Nhưng bây giờ, nhìn Lục Hạo Đình thể hiện thái độ rõ ràng vô cùng quan tâm, vô cùng bảo vệ Cố Vân Tịch hơn nữa lại mang thân phận vị hôn thê?
Lục gia bên kia đã đồng ý?
Cái này..
Âu Dương Thanh bỗng nhiên cảm thấy, hắn có chút nhận thức nỗi!
Cố Vân Tịch mười bảy tuổi, cùng với vị trước mặt này…Lục Hạo Đình?
Lục Hạo Đình số tuổi thật sự hắn không biết nhưng nhìn trước mắt hình dáng này hẳn ít nhất là hai mươi tám, hai mươi chín tuổi chứ? Hắn mới vừa nghe được, Giang thiếu nhưng gọi hắn là đại ca đâu!
Âu Dương Thanh đưa mắt nhìn về phía Lục Hạo Đình, trong nháy mắt thì mang theo ý nghĩ quỷ dị!
Vị này Lục thiếu nghe nói là từ khi còn rất nhỏ đã sống tại quân ngũ đợi đủ tuổi, như vậy nhiều năm ở kinh đô một thiếu gia công tử mặc dù địa vị cực cao nhưng lại tương đối khiêm tốn.
Người người đều biết thế lực mạnh nhất ở kinh đô là Lục Hạo Đình, nhưng là thấy qua bản thân anh thì ít lại càng ít!
Anh một mực ở quân ngũ, tuổi còn trẻ, công danh hiển hách! Một nơi như quân ngũ, thì chỉ toàn là một đám đàn ông, đàn bà là vô cùng hiếm hoi nghe nói chỗ đó đàn bà cho dù lớn lên giống khủng long, cũng là cực độ được hoan nghênh.
Rất nhiều đàn ông, có thể đói khát đến nỗi đêm đến đem đàn ông làm đàn bà..
Vị này ra đời tôn quý Lục Thiếu, không biết là thấy Cố Vân Tịch đẹp liền..
Âu Dương Thanh trong lòng lộp bộp, bỗng nhiên liền không dám nghĩ tiếp! Bởi vì hắn càng đi xa lại càng phát giác mình đánh hơi được một cổ khí tức…