Chương 5: Phải phạt
Điều đó dĩ nhiên là được rồi, cậu mợ còn mừng nữa. Mợ cười tươi rói nói:
- Được chứ! Vậy cậu ngồi chơi với anh hai đi. Để chị đi nấu cơm.
Anh ta chợt ngạc nhiên hỏi:
- Ủa? Chị nấu à? Còn con bé này làm gì?
Lúc này cậu mới cười nói:
- Con Vy nó là cháu của anh. Mẹ nó gửi nó lên đây để may thôi nhưng thấy trong nhà cho nên anh chị mới nhờ nó phụ thêm vài việc vặt vãnh. Chứ mà nấu ăn… nó nấu cậu khỏi ăn đi. Ha ha… chiên trứng còn khét. Ha ha….
Cậu vừa nói vừa cười làm tôi cũng xấu hổ vô cùng. Nhưng những gì cậu nói đúng là không sai, tôi hậu đậu trong việc nấu ăn lắm. Có lẽ là do tôi không có cái khiếu đó, dù học hoài cũng không ra đám ôn gì.
Chỉ là anh ta nghe vậy cũng không tỏ thái độ gì, chỉ nhàn nhạt nói:
- Ra vậy!
Mợ tưởng anh ta không hài lòng nên vội đứng dậy hô:
- Để chị xuống bếp nấu cơm cái, cậu ngồi chơi với anh nha.
Rồi lại quay sang tôi:
- Vy! Đi qua phụ mợ lặt rau đi con.
- Dạ!
Tôi đáp một tiếng rồi cũng đi theo sau mợ. Nhưng mới bước được vài bước thì lại nghe Minh Vũ nói:
- Em muốn ăn sò huyết ram me.
Mợ khựng lại một chút nhưng cũng rất nhanh liền nói:
- Được rồi để chị đi chợ mua sò về ram cho cậu. Đúng là lần nào cũng bắt chị mầy làm món đó.
- Ai bảo chị làm ngon! - Anh ta nói.
Mà anh ta nói đúng. Mợ thật sự nấu ăn rất ngon, cũng không riêng gì món sò huyết ram me. Mặc dù mợ có thể sai tôi đi mua cũng được nhưng vì sợ tôi không biết lựa sò cho nên mợ phải đích thân đi mua, còn tôi thì ở nhà rửa rau củ quả thôi.
Nhưng mà tôi mới vừa lặc được vài cọng rau thì đột nhiên Minh Trong lại từ phòng khách đi sang. Anh ta đứng ngay chỗ cửa ra vào phòng bếp, mà chính xác là ngay toilet. Tôi cũng tưởng là anh ta muốn đi vệ sinh nên cũng không quan tâm.
Chỉ là anh ta lại gọi tôi:
- Này nhóc.
Tôi quay đầu lại nhìn anh ta, ngạc nhiên.
- Dạ?
- Lại đây.
Anh ta nói với giọng điệu ra lệnh. Mặc dù tôi thật sự không thích cái giọng điệu ấy nhưng cũng không dám làm trái ý. Ai bảo anh ta không những là em mà còn là khách hàng của mợ làm chi.
Tôi lau tay rồi đi đến chỗ anh ta.
- Chú gọi con có… á….
Tôi còn chưa dứt lời thì đã bị anh ta túm đầu kéo vào toilet và nhanh như cắt đóng cửa lại. Tôi còn chưa kịp la lên thì lại bị anh ta ấn dúi vào bồn rửa mặt, kèm theo một giọng nói lạnh lùng:
- Không được la, nếu không tôi sẽ bóp cổ…
Vừa nói thì tay còn lại của anh ta cũng đã đặt lên cái cổ của tôi rồi. Tôi vô cùng sợ hãi, giọng run rẩy nói:
- Chú… chú ơi…. Con… con có làm gì đâu mà chú…
- Hừ… không làm gì à? Cô báo hại tôi tìm mấy hôm nay, phí bao nhiêu công sức của tôi biết không? Phải phạt.
Nghe anh ta nói lại làm tôi càng hoảng sợ hơn. Tôi có quen biết gì anh ta đâu? Tại sao anh ta tìm tôi? Tôi mới nói:
- Chú… con… bữa nay mới gặp chú lần đầu… sao chú lại tìm con được ạ. Chú có lộn ai không…
- Lộn? Cô đang xem thường trí nhớ của tôi hay cố tình không muốn nhận mặt hả?
Giọng điệu anh ta càng tức giận và đồng thời bàn tay đang nắm đầu tôi cũng mạnh hơn, tôi tưởng chừng như da đầu mình sắp bị lột ra vậy. Tôi đau muốn phát khóc, tự hỏi sao dạo gần đây tôi lại xui xẻo thế không biết, đi công viên chơi thì bị biến thái bắt lên xe suýt tí nữa là bị hiếp dâm. Bây giờ trốn ở nhà cũng bị ông nào ở đâu nhận nhầm người, kéo vào toilet hỏi tội. Tôi nhớ tôi có ăn ở thất đức gì đâu mà gặp phải những chuyện này chứ.
Nhưng mà tôi vẫn nói:
- Chú ơi! Con nói thật, đây là lần đầu tiên con gặp chú mà. Con mới lên đây làm có mấy tháng cũng đâu có đi đâu mà biết chú. Không tin chú có thể hỏi cậu mợ là từ lúc lên đây có phải con luôn ở nhà không đi đâu không?
Dĩ nhiên là đi chợ, đi mua cơm hay đi công viên thì không tính rồi. Bởi vì mấy chỗ đó cũng gần đây, không gọi là đi chơi xa được. Vậy cũng xem như là không đi đâu rồi, đúng không?
Tuy nhiên, anh ta lại cười lạnh.
- Ha… vậy sao. Vậy thì thử một cái thì sẽ biết ngay thôi.
Hả? Thử? Thử gì?
Tôi đang tự hỏi thì đột nhiên anh ta bở bàn tay đang bóp cổ tôi ra rồi tôi nghe tiếng kéo dây kéo khoá quần. Tôi giật mình nghĩ rằng không lẽ anh ta muốn cưỡng bức tôi sao? Nhưng mà lại không tin anh ta có thể dám làm điều đó, bởi vì dù sao đây cũng là nhà của cậu nha. Anh ta dù sao cũng là khách thì sao có thể dám có hành động lộ liễu đó được.
Tuy nhiên sau đó, anh ta đã nắm lấy bàn tay đang ướt đẫm mồ hôi của tôi làm nó nắm lấy một thứ nóng bỏng mềm mại nhưng lại cứng rắn. Khỏi hỏi thì cũng biết đó là thứ gì rồi. Tôi hoảng sợ la lên muốn rút tay lại nhưng đã bị anh ta giữ chặt đồng thời bàn tay đang nắm đầu cũng giật mạnh ra phía sau, hung dữ nói:
- Im miệng! Dám la tôi sẽ cho mái tóc này rời khỏi cái đầu bây giờ.
Tôi bị anh ta kéo ngửa đầu nhìn trần nhà. Đau đớn và hoảng sợ làm nước mắt tôi chảy ra. Nhưng tôi cũng không dám khóc thành tiếng, cắn chặt răng mà chịu đựng.
Anh ta liền bóp chặt lấy bàn tay của tôi đang nắm côn thịt của anh ta làm cho nó ma sát lên xuống. Cái cảnh này… cái cảnh này tại sao lại giống người đàn ông bắt tôi tối hôm đó quá vậy? Hơn nữa còn có cái giọng điệu này….
- Nhanh… sắp ra rồi… hay lắm…
Ầm…
Tôi nghe như có tiếng sét đánh ngang tai mình. Cái giọng điệu vui mừng này… giống như là từ cha sanh mẹ đẻ tới giờ chưa được xuất tinh vậy… ôi mẹ ơi! Chính là hắn, gã đàn ông đó… thảo nào anh ta lại nói tôi cố tình không nhận mặt anh ta. Tôi nào có chứ! Quả thật là tôi không nhận ra anh ta thật mà. Đêm đó tối thui tôi cũng đâu có thấy rõ mặt anh ta. Hơn nữa lúc đó tôi sợ gần chết nên có dám nhìn thẳng vào anh ta đâu mà nhớ. Chỉ nhớ vẻ đáng sợ của anh ta thôi. Lần này tuy rằng mới nhìn vào tôi cũng thấy sợ nhưng mà tôi cũng không dám nghĩ anh ta chính là người tối hôm đó. Bởi vì không lẽ một ông chủ một công ty, lại là em bà con của mợ, vừa tài giỏi vừa đẹp trai lại là kẻ biến thái sao? Ai mà tin được chứ! Nhưng nào ngờ….
- A…
Tôi lại nghe tiếng gầm nhẹ quen thuộc đó, tiếp theo là một dòng chất lỏng nóng ấm, tanh nòng bắn vào lòng bàn tay tôi. Cũng may lần này anh ta làm tôi quay lưng lại, nếu không chắc lại vô mặt tôi nữa rồi. Tôi vừa sợ hãi nhưng cũng vừa chán ghét. Giá như tôi không làm cho cậu mợ, giá như tôi không nghèo, giá như tôi mạnh mẽ hơn thì có lẽ tôi đã không bị người đàn ông này khống chế.
……………
Anh đã yêu…yêu em từ lúc nào không biết
Giấu hình bóng em ở trong đáy tim mình
Cảm giác ngọt ngào hạnh phúc trong lặng im
Nhưng chỉ lặng lẽ bên em trong giấc mộng