Chương
Cài đặt

Chương 2: Bất ngờ

Tôi bắt đầu cũng như kiếp trước, khi lãnh lương tháng đầu tiên thì gửi về cho gia đình, còn tiền xài thì tiền cơm cậu cho. Mà mợ thấy tôi làm siêng và ít hư hàng cũng thưởng thêm cho tôi chút đỉnh. Coi như tháng lương đầu tiên của tôi so với kiếp trước nhiều hơn rồi. 

Ở đây tôi cũng không sợ bị ai ăn hiếp, bởi vì tôi là cháu của cậu. Hơn nữa, cũng có người quen trong xóm tôi làm chung nên vụ đó là không lo. 

Nhưng vào một buổi chiều nọ. Mấy chị em trong cơ sở kéo nhau đi ra công viên chơi. Kỳ thực thì nếu không tăng ca thì chiều hôm nào mấy chị em chúng tôi cũng kéo nhau ra công viên chơi cả. Chỉ tại từ lúc tôi tái sinh sống lại, tôi chỉ cấm đầu làm là nhiều, rồi lại lười đi chơi. Tại vì kiếp trước tôi cũng đã đi nhiều rồi nên đâm ra chẳng có gì lạ lẫm. Cho nên, xong việc là tôi cứ lên ngủ tới sáng là xong. 

Mà bữa đó tự nhiên tôi nổi hứng lên muốn đi. Vì vậy, liền đi cùng mọi người ra coi người ta đá cầu. Mấy anh nam thì ai biết đá thì nhảy vô, còn mấy chị em gái chúng tôi ngồi xem thôi. Ở công viên cũng có một màn hình lớn chiếu phim cho mọi người xem, bởi thế cũng có mấy chị lại đó ngồi xem phim. Ngồi một hồi, chị An liền kéo tôi đi mua cá viên ăn. 

Chị An ở cùng xóm dưới quê với tôi đấy! Lớn hơn tôi ba tuổi nhưng lên đây làm trước tôi mấy tháng rồi. Cho nên, trong xưởng tôi và chị ấy thân nhau nhất. Chỉ là, chị ấy cũng có quen bạn trai đó nha. Là anh Lý, cũng làm chung. Tôi nhớ kiếp trước hai người cũng cưới nhau nhưng rồi sau đó thì về quê không làm nữa. Có điều, hai người họ hạnh phúc hơn tôi nhiều. 

Lúc hai chị em tôi mua cá viên xong thì anh Lý ở đâu nhảy ra hù làm chúng tôi giật mình. Rồi chị An và anh Lý nói chuyện, tuy rằng họ không có bảo tôi đi nhưng tôi lại cảm thấy mình giống bóng đèn quá, cho nên đã lặng lẽ tách ra khỏi hai người họ. 

Tôi cứ đi lang thang vô định rồi ra khỏi công viên lúc nào không hay. Đến khi nhìn lại thì thấy mình đã đi ra ngoài con đường vắng ở cổng phụ của công viên rồi. Chỗ này còn bãi đất trống, xung quanh chẳng có ai qua lại, lâu lâu mới thấy một vài chiếc xe chạy qua. Tôi có cảm giác hơi rùng mình nên vội vàng quay trở vào công viên. 

Tuy nhiên, lúc tôi đi ngang một chiếc xe ô tô đang đậu bên đường thì lúc này bỗng nhiên có một người lao ra khỏi xe và đâm sầm vào tôi. 

Tôi còn chưa kịp phản ứng thì chỉ nghe cái người vừa đâm vào tôi đó nói tiếng xin lỗi rồi bỏ chạy mất dép. Khi tôi ngước nhìn lên thì chỉ thấy bóng lưng của một người phụ nữ đang chạy thật nhanh thậm chí là không cần mang dép luôn.

Tuy nhiên, tôi cũng còn chưa kịp hồi hồn thì mái tóc đã bị ai đó túm lấy và kéo lên xe, quăng vào một cái phịch. 

Tôi hốt hoảng la lên.

  - Á… đau quá…

Tôi vừa mới mở miệng la lên thì đột nhiên có một giọng nói trầm thấp của một người đàn ông vang lên.

  - Nếu cô có thể làm cho tôi bắn ra thì tôi sẽ cho cô năm triệu. Tôi chịu hết nỗi rồi.

Nói rồi, người đàn ông đó liền nắm quần của tôi kéo ra. Tôi hốt hoảng sợ vô cùng, hai tay vội vàng nắm lại cái lưng quần, còn miệng thì hô lên:

  - Chú ơi! Xin chú tha cho con, con mới có mười bảy tuổi hà… con chưa đủ tuổi…

Tôi cảm thấy tay người đàn ông đang kéo quần tôi đó khựng lại một chút. Nhưng chưa kịp vui mừng thì người đó lại nói:

  - Vậy thì mười triệu.

Dứt lời thì người đó liền kéo mạnh một cái. Vậy là chiếc quần thun dài của tôi đã rời khỏi hai chân của tôi rồi, chỉ còn lại chiếc quần lót. Tôi vội la lên:

  - Á… cứu tôi với…

Chát…

Một cái tát tay như trời giáng đập vào mặt tôi, kèm theo giọng nói giận dữ của người đàn ông:

  - Mày khôn hồn thì ngoan ngoãn chút đi. Đừng có làm tao nổi nóng, tao chơi mày xong sau đó giết mày ném xác xuống sông bây giờ.

Tôi nghe người đó nói vậy thì quên mất cả cơn đau trên khuôn mặt, theo bản năng liền đồng ý.

   - Dạ… dạ… con… con sẽ làm theo…

Lúc đó tôi sợ lắm, dù tôi đã chết một lần rồi nhưng khi nghe hù dọa như vậy cũng vô cùng sợ hãi. Trong đầu tôi lúc đó chỉ có một suy nghĩ: "Kệ đi! Cho ổng làm một cái cũng không sao. Miễn mình còn sống là được!"

Tôi lại nghe ông ta nói:

  - Vậy mau cởi quần ra.

Tôi cắn răng dạ dạ mấy tiếng, vừa dạ vừa đưa tay tự cởi quần lót của mình ra. 

Thấy tôi cởi bỏ quần lót xong rồi, người đàn ông đó lại hung dữ nói:

   - Mau tách hai chân ra, khép lại như vậy sao mà làm?

Tôi lại lần nữa cắn răng dang rộng hai chân mình ra, để cho phía dưới hoàn toàn bại lộ trước mặt người đó. Tôi cũng không dám ngẩng đầu nhìn thẳng vào mặt người đó, hơn nữa chỗ này cũng rất tối nên cũng không biết vẻ mặt của người đó ra làm sao. Chỉ thấy người đó đưa côn thịt vừa to vừa dài đến trước mặt tôi. Nhìn thấy cây côn thịt đó tôi thật sự khiếp sợ, nghĩ đến cảnh nó đâm vào trong u huyệt còn trong trắng của tôi mà không có trải qua bước dạo đầu nào thì tôi đã thấy rùng mình, chắc là sẽ đau lắm. Tôi nhớ kiếp trước lần đầu tiên của tôi dù đã được chồng làm cho ra nước rất nhiều nhưng khi đẩy vào cũng đau đớn lắm. Mà côn thịt của chồng tôi kiếp trước cũng không có to và dài như của người này. Trời ơi! Chỉ nghĩ thôi đã thấy khiếp đảm rồi. 

Do sợ quá, cho nên ngay khi côn thịt của người đó sắp sửa chạm vào cửa mình của tôi thì tôi lập tức vươn tay ra chụp lấy nó. Đồng thời hô lên:

  - Khoan đã…

Bàn tay của tôi lúc này cũng đã vã mồ hôi ra ướt đẫm rồi nên khi nắm vào cũng thấy trơn trượt. Vì thế mà khi vừa nắm vào cũng theo đà mà đẩy lên xuống cài cái. 

Thế nhưng, người đàn ông đột nhiên chộp vào bàn tay của tôi, ngay khi tôi tưởng là người đó sẽ tức giận cho tôi một bạt tay nữa thì bỗng nhiên tôi nghe người đó nói với giọng điệu rất vui mừng.

  - Đừng… đừng bỏ ra. Tiếp tục làm đi. Mau…

Tôi còn chưa hiểu điều gì thì người đó đã nắm chặt lấy bàn tay đang nắm côn thịt của tôi mà cho nó ma sát lên xuống, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh. Trong miệng thì không ngừng hô:

  - Hay quá… ôi… sắp tới rồi… a… sắp tới rồi…

Một lúc sau, đột nhiên người đó dừng lại, nhưng bàn tay lại bóp chặt vào bàn tay tôi để cho nó càng siết chặt vào côn thịt. Rồi tôi nghe thấy một tiếng gầm nhẹ và tiếp theo là một dòng tinh dịch màu trắng sữa kèm với mùi tanh nồng bắn mạnh ra. Sức bắn phải nói như là súng bắn nước, phun ra thật mạnh. Thậm chí là bắn cả lên mặt của tôi.

Ôi mẹ ơi! Gì mà khủng khiếp vậy?

Nhưng trong tâm trí tôi lúc này chỉ có sự sợ hãi chiếm lĩnh, cho nên cũng đâu quan tâm gì đến thứ chất lỏng tanh tưởi ấy đang dính đầy mặt mình và đang dần chảy xuống cổ thắm vào lớp áo. 

Người đàn ông đó sau khi bắn xong thì côn thịt cũng bắt đầu mềm nhũn. Nhưng mà dường như người đó vô cùng vui mừng. Miệng không ngừng hô lên:

   - Bắn rồi. Cuối cùng cũng bắn được rồi. Bắn được rồi. Hay quá! 

Tôi tự hỏi không lẽ người này từ nhỏ tới giờ chưa có xuất tinh hay sao mà lại mừng rỡ như là trúng số vậy? Chỉ là tôi cũng không dám tỏ thái độ thắc mắc nào bởi vì cơn đau trên má do cái tát vừa rồi đang nhắc nhở tôi… người đàn ông này… rất đáng sợ.

…………

Anh tình cờ bắt gặp được em

Người con gái làm đời anh thay đổi

Em có biết từ lần đầu gặp đó

Trái tim anh đã bị em lấy mất rồi.

Tải App về nhận phần thưởng luôn.
Quét mã QR, tải xuống Hinovel App.