Tiểu thuyết
Hoạt Động Về Đêm
Bất thình lình một khoản tiền 14 triệu HU chuyển vào tài khoản của Phong Linh, cô không những không trả lại còn tùy tiện sử dụng chúng như thể đó là tài sản của mình. Ngày hôm sau, cô phát hiện mình nằm trên một chiếc giường lớn phong cách Châu Âu cổ điển và một người ngồi chễm chệ trên chiếc ghế bành lớn hướng đối diện trong bộ áo choàng đen trùm kín mít, chiếc mũ trùm kín đầu để lộ chiếc đầu lâu trắng hếu... "Rất vui được gặp em, số 14!"
Tuyệt Vọng
Sĩ quan sau khi mở khóa phòng giam xong, anh quay sang Nguyệt Vân San: "Vào đi!" Nguyệt Vân San thoáng do dự, sau cùng vẫn buộc phải nhấc chân bước vào. Vị sĩ quan sau khi khóa cửa xong cũng xoay người rời đi không do dự, mặc cho Nguyệt Vân San tự sinh tự diệt tại nơi đây. 1976 vênh váo hất mặt, liếc qua số trên ngực áo Nguyệt Vân San, kênh kiệu nói: "Chúng mày đâu! Mau mau tiếp đãi thành viên mới thật nồng hậu nào!" Năm người còn lại hùng hổ đồng thanh: "Rõ!" Nguyệt Vân San ngơ ngác nhìn xung quanh, thấy bọn họ nhếch mép cười quỷ dị cô liền cảnh giác lùi về phía sau. Còn chưa kịp phản ứng, cả năm đứa nó đã nhào thẳng về phía cô. Đứa túm tóc giật mạnh, đứa duỗi chân đạp thẳng vào bụng cô. Đồ đoàn Nguyệt Vân San đang cầm trên tay đồng loạt rơi xuống đất, âm thanh rơi vỡ vang lên lanh lảnh lạnh ngắt. Không để Nguyệt Vân San kịp định thần, bọn chúng tiếp tục dáng xuống người cô những cú đấm cú đá điếng người. Đánh đến khi mặt mũi cô bầm dập, máu me chảy đầm đìa cũng chẳng buông tha. Nguyệt Vân San khổ sở ôm đầu, đau đớn khóc lớn: "Cứu tôi với! Làm ơn cứu tôi với!" 1976 ngoáy ngoáy tai, chán chường nói: "Bịt mồm nó lại!" "Dạ chị!" Nguyệt Vân San bị chúng vo tròn khăn mặt nhét kín miệng, cô chỉ biết bất lực âm ử rên rỉ trong đau đớn. Ý thức cô dần trở nên mơ hồ, âm thanh chửi bới đánh đấm loang nhão dần rồi biến mất hẳn. Cô không rõ cô đã hôn mê được bao lâu, nhưng khi cô tỉnh lại cô đã thấy đám tù nhân cùng phòng đang ngồi túm tụm lại một chỗ ăn cơm. Bụng Nguyệt Vân San sôi lên ùng ục, cô mệt mỏi ôm bụng, tay chống sàn gắng gượng ngồi nhổm dậy. Cô ngây ngốc nhìn về phía bọn chúng, trông thấy xuất ăn của mình đang được đặt cạnh khay của 1976. Nguyệt Vân San dè dặt căn cắn môi, khẽ nói: "Phần ăn của tôi..." 1976 cùng đồng bọn quay qua nhìn về phía cô. 1976 cười khẩy, đem toàn bộ thức ăn và nửa xuất cơm trắng trút sang khay của mình, sau đó lia về phía Nguyệt Vân San bất chấp việc đó đã làm cơm trắng vung vãi khắp sàn. Nguyệt Vân San tức giận gắt khẽ: "Cô làm cái gì vậy?" 1976 cười khẩy, liếc xéo những con số trên ngực trái Nguyệt Vân San: "Một Ba Không Sáu, luật ở đây chính là đứa nào mới vào đều phải nộp phí một tháng đầu!" "Nộp phí?" 1976 thản nhiên gắp thức ăn bỏ miệng nhai nhai. Cô kênh kiệu hất mặt: "Bốc cơm lên hốc đi, đừng để lãng phí!" 3537 ra chiều tốt bụng, nhẹ nhàng nhắc nhở: "Đừng để cán bộ vào đây, không người mệt là mày đấy!"
Nhặt Được Đại Ca
Trong một đêm định mệnh, Cố Thương như thường lệ từ chỗ làm trở về phòng trọ sau khi tan ca. Nào ngờ trên đường đi cô bắt gặp một 'tên trộm' từ trên nóc nhà người ta nhảy xuống. Nhận thấy 'tên trộm' không có ác ý, lại còn bị thương, Cố Thương dù còn sợ nhưng vẫn nhiệt tình giúp đỡ. Cô đưa hắn về phòng trọ của mình, ân cần chăm sóc từng li từng tí một. Cô nào ngờ, chính sự dịu dàng của mình đã khiến hắn rung động ngay từ cái nhìn đầu tiên, vô tình đánh thức một tên chúa ghen cuồng chiếm hữu.
Vợ Yêu Của Dịch Tổng
• Thể loại: Ngôn tình hiện đại, công sở, có con, nhà chồng, nam nữ chính yêu nhau, âm mưu toan tính, chính trị, hình sự • Nhân vật: Nam chính: Dịch Khánh Tùng, tổng tài. Nữ chính: Thẩm An Ngọc, nhân viên dưới trướng nam chính. Nam chính 2: Vương Tử/Phong Hải Luân, anh trai nuôi nữ chính. Nam phụ: Hàn Khánh Nam, con trai của ông chủ hộp đêm nơi mẹ nữ chính làm gái. • Phiên vị: Nam phiên • Kết: OE • Rating: 18+ • Cảnh báo: Có H+, một nữ nhiều nam, nữ lăng nhăng nam thủ thân như ngọc. Nữ chính mắc bệnh trầm cảm nên xuất hiện nhiều tình huống gây ức chế cho người đọc, hãy cân nhắc kỹ trước khi đọc. • Lời mở đầu: Dịch Khánh Tùng nhấc cao một chân dựa vào cửa, một tay vừa ôm vững Thẩm An Ngọc còn đang rên rỉ than nóng than khó chịu, tay kia cầm thẻ từ mở khóa phòng. Đạp nhẹ cửa đẩy vào, Dịch Khánh Tùng mau chóng bế Thẩm An Ngọc tiến đến giường ngủ đặt cô nằm xuống. Ngay khi hắn vừa rụt tay về thì bị cô gắt gao giữ chặt. Cửa phòng tự động kéo lại, đóng khít vào bản nề... Thẩm An Ngọc ngước đôi mắt ướt, mơ hồ trong dục vọng nhìn Dịch Khánh Tùng, miệng nhỏ mấp máy, nỉ non van lơn: “Anh ơi... Em khó chịu lắm... Anh... Anh có thể giúp em không...” Dịch Khánh Tùng: “...” Hắn lúng túng nhìn đáp lại cô, nhất thời không biết nên phải nói gì, đôi vành tai hắn cũng dần chuyển sang sắc đỏ sẫm. Hai mươi tám năm nay, ngoại trừ học tập, phát triển sự nghiệp và chăm lo cho gia đình ra Dịch Khánh Tùng chưa từng nghĩ đến những chuyện khác. Dĩ nhiên hắn cũng có những nhu cầu sinh lý của một người đàn ông trưởng thành nên có. Nhưng tất cả cũng đều dừng lại trước những sản phẩm phim ảnh dành cho người lớn, và tự an ủi lấy chính mình để thỏa mãn nhu cầu tâm sinh lý của bản thân. Trong khi Dịch Khánh Tùng còn đang rối ren trong suy nghĩ của mình, thì Thẩm An Ngọc lại chẳng quá quan tâm nhiều đến vậy. Bây giờ cô chỉ muốn được thỏa mãn! Thẩm An Ngọc chủ động ôm lấy cổ gáy Dịch Khánh Tùng, nhướng người nhổm dậy, mon men đôi môi đỏ mọng sắc son tiến lại gần, phả hơi ấm lên mặt hắn dụ hoặc câu dẫn: “Anh đẹp trai, đêm nay ta là bạn giường, ngày mai liền xa lạ!”