Chương
Cài đặt

CHƯƠNG 19: BÀN CHUYỆN HỢP TÁC

Chủ tử lên tiếng, Tần chưởng quầy lập tức thực hiện.

Về phần nấm kia rốt cuộc có độc hay không?

Nực cười, chủ tử đã nói đây là thứ chỉ có hoàng cung mới có thể ăn được, như vậy sẽ có độc à? Đánh chết ông ta cũng không tin.

Vì thế ngay khi ba mẹ con Lưu Ly muốn rời đi, Tần chưởng quầy vội vàng gọi bọn họ lại.

“Tiểu nương tử, ngươi chờ đã!”

Tần chưởng quầy không để ý nhiều trực tiếp cao giọng gọi Lưu Ly lại.

Lưu Ly nhìn thấy Tần chưởng quầy xuống lầu mới đứng dậy, nghe được tiếng Tần chưởng quầy kêu lên, trong mắt Lưu Ly xẹt qua một tia hiểu rõ, lúc quay đầu lại nét mặt cô mang theo một tia khó hiểu.

“Tần chưởng quầy đây là...”

Tần chưởng quầy thấy thực khách trong đại sảnh đều nhìn qua, lời nói đến bên miệng vội dừng: “Tiểu nương tử mời theo ta tới phía sau.”

Đi làm gì thì trong lòng Lưu Ly rõ ràng, cô cũng không nhăn nhó nữa, mang theo hai đứa nhỏ cõng sọt đi về phía sau.

“Tiểu nương tử, không biết ngươi còn có mấy thứ nấm kia không?” Tần chưởng quầy vẻ mặt chờ mong, ánh mắt nhìn về phía sau Lưu Ly.

Ông ta nhìn thấy rõ tiểu nương tử này lấy nấm từ trong sọt kia.

Lưu Ly thấy ánh mắt tần chưởng quầy, cô thản nhiên buông sọt xuống, lấy ra nấm tươi hoặc nấm khô từ bên trong.

Chưởng quầy nhìn thấy những thứ kia, vẻ mặt trở nên bình tĩnh, ánh mắt nhìn Lưu Ly lóe lên tia đánh giá.

Nhưng mà tiểu nương tử phía đối diện tuy rằng diện mạo xấu xí, song khi đối mặt với đánh giá của ông ta lại vẫn thẳng thắn, không hề sợ hãi chút nào, điều này làm cho trong lòng Tần chưởng quầy có thêm vài phần thưởng thức.

“E rằng hôm nay tiểu nương tử đến đây chắc không vì ăn đâu nhỉ?”

Giờ phút này, Tần chưởng quầy có gì mà không rõ chứ? Tiểu nương tử này đến đây đúng là mang theo mục đích.

“Đương nhiên!” Lưu Ly không chút do dự thừa nhận: “Chính là không biết Tần chưởng quầy có nguyện ý hợp tác với ta hay không.”

Lưu Ly cũng bày ra tư thế của người làm ăn, trong lúc nói chuyện vô cùng tự tin, làm cho người ta liếc mắt một cái đã biết cô là người lòng rõ như gương, không thể lừa dối.

Tần chưởng quầy không khỏi nhìn cô với cặp mắt khác xưa, ông ta cũng không vòng vo: “Tiểu nương tử chuẩn bị hợp tác như thế nào?”

“Ta họ Lưu, chưởng quầy gọi ta Lưu nương tử là được.” Lưu Ly cất lời: “Về phần hợp tác, Tần chưởng quầy nghĩ thế nào?”

Lưu Ly không chủ động lên tiếng, có đôi khi chủ động mở miệng ngược lại sẽ rơi vào thế hạ phong.

Nghe vậy, Tần chưởng quầy suy tư chốc lát mới nói: “Ta bằng lòng ra giá ba lượng bạc mua công thức nấu ăn này từ tiểu nương tử, về phần nấm, hai mươi văn một cân thì sao (1 cân = nửa kg)?”

Một cái bánh bao thịt giá hai văn tiền, giá thịt cũng chỉ có hai mươi lăm văn một cân mà thôi, nấm này có thể bán được hai mươi văn một cân, Lưu Ly rất hài lòng.

Cơ mà Lưu Ly lại không lập tức đáp ứng.

Tần chưởng quầy thấy Lưu Ly chần chờ, không khỏi có chút sốt ruột: “Lưu nương tử, giá cả của ta đã công bằng lắm rồi, không thể cao hơn nữa.”

Lúc nói ra lời này, lòng bàn tay Tần chưởng quầy còn đang đổ mồ hôi.

Chủ tử nói không tính chi phí, nếu Lưu nương tử này thật sự cảm thấy giá cả thấp thì phải tăng giá.

Song nếu làm vậy thì e rằng không kiếm được gì.

Lưu Ly nhìn về phía Tần chưởng quầy, không bàn giá cả ngược lại mở miệng hỏi: “Ta muốn hỏi chưởng quầy một người.”

Tần chưởng quầy sửng sốt: “Ai?”

“Không biết quý tửu lâu có một quản sự họ Tiêu đúng không?” Lưu Ly nhìn chằm chằm vào ánh mắt Tần chưởng quầy, không muốn bỏ qua bất kỳ nét thay đổi nào trên mặt ông ta.

Tần chưởng quầy vừa nghe, nét mặt lập tức nặng nề.

“Lưu nương tử hỏi Tiêu Chí Sanh đúng không?” Ánh mắt Tần chưởng quầy nhìn Lưu Ly bỗng dưng lộ vẻ khác lạ.

Tải App về nhận phần thưởng luôn.
Quét mã QR, tải xuống Hinovel App.