CHƯƠNG 15
Diệp Thương bây giờ, trên quần áo đều là máu tươi, nhìn có vẻ chật vật, nhưng lại tinh thần đủ đầy, trong ánh mắt có sát ý lành lạnh.
Ngoại trừ khôi phục thương thế, Triệu Lỗi còn phát hiện Diệp Thương thay đổi, trên người hắn có thêm một loại hơi thở không thể nào hình dung được, loại hơi thở này lại giống như hơi thở của rất nhiều cường giả.
Tim của Triệu Lỗi lạnh băng, nhìn Diệp Thương đi đến, theo bản năng lùi về sau vài bước, có chút hoảng sợ nói: “Diệp Thương, ngươi muốn làm gì?”
Diệp Thương đạp tuyết mà đến, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Triệu Lỗi, lạnh lùng nói: “Ngươi nói xem ta muốn làm gì?”
“Chúng ta chính là anh em mà, chẳng lẽ ngươi lại ra tay với anh em?” Triệu Lỗi nhìn qua Diệp Thương.
Khóe miệng Diệp Thương lộ vẻ mỉa mai, nói: “Anh em chính là vào lúc có lợi, dùng để bán đứng. Đây chính là lý lẽ của ngươi.”
Diệp Thương từng bước một tiến lên.
Nhìn Diệp Thương đi đến, Triệu Lỗi giống như là nhìn một cường giả đi đến, trong lòng sinh ra một ý niệm không thể chống lại, sắc mặt không ngừng thay đổi, từng ý niệm trong đầu trong lòng bay lên, Triệu Lỗi nói: “Diệp Thương, ngươi nói phải làm sao mới bằng lòng bỏ qua cho ta.”
Triệu Lỗi ngừng lại, không lùi về sau nữa, mà nhìn chằm chằm vào Diệp Thương.
Diệp Thương lắc đầu, lạnh lùng nói: “Từ thời khắc vũ khí của ngươi đâm vào trái tim ta, hai chúng ta đã định sẵn phải chết một người, không phải ngươi chết chính là ta vong.”
“Chẳng lẽ một cơ hội cũng không cho ta?”
“Giống như ngươi ra tay với ta, không có để lại cái gì vậy.” Diệp Thương lạnh lùng nói: “Nhưng mà ta có thể cho ngươi một cơ hội ra tay trước, có thể nắm lấy được hay không, thì phải xem vận mệnh của ngươi.”
“Được, đây chính là ngươi nói.” Trong mắt Triệu Lỗi lóe lên anh sáng lạnh, dao gắm bị hắn ta nắm chặt trong tay.
Mà vào lúc này, Diệp Thương cũng nắm chặt hai nắm tay, cả người như tiến vào một cảnh giới huyền diệu, một loại khí thế như vương giả sơn lâm, từ trên người Diệp Thương phát ra.
Triệu Lỗi cảm thấy bị đè ép, vào lúc này, Diệp Thương thật sự giống như hóa thành một ngọn núi lớn, hơi thở như núi lớn này, đè đến hắn ta thở không nổi.
Trên người Diệp Thương, hơi thở này vẫn tăng lên, áp lực của Triệu Lỗi càng lúc càng lớn. Duối cùng, hơi thở như núi lớn này, đột nhiên biến thành một con mãnh hổ, mà Triệu Lỗi vào thời khắc này, lại cảm thấy, bản thân trở thành con mồi trong mắt mãnh hổ, hắn ta chỉ có thể bị ép phải chạy trốn.
“Không hay rồi, cứ tiếp tục như vậy, ngay cả dũng khí ra tay mình cũng không có.” Triệu Lỗi đột nhiên cắn đầu lưỡi, một mùi máu tanh tràn ra trong khoang miệng, đau đớn làm tinh thần Triệu Lỗi chấn động, bộ pháp tam lưu Lưu Vân Bộ đã xuất hiện.
Cầm dao găm trong tay, nhắm thẳng vào Diệp Thương, hơi thở của mãnh hổ bọc lấy toàn thân, giống như một con rắn độc, mạnh mẽ công kích về phía Diệp Thương.
Lúc này, Triệu Lỗi trực tiếp tấn công con mắt của Diệp Thương.
Võ kỹ tam lưu, Linh Xà Kiếm Pháp.
Dưới áp lực lớn của Diệp Thương, ngay lúc Triệu Lỗi ra tay, lại lĩnh ngộ được chân ý của Linh Xà Kiếm Pháp, dao găm trong tay hắn ta, vào giờ phút này, giống như biến thành một con rắn độc, hung hăng công kích về vị trí yếu hại của mãnh hổ.
Trong mắt Diệp Thương lóe lên ánh sáng, giống như là tia sét trong mắt hổ, Triệu Lỗi đột phá làm hắn bất ngờ, nhưng đối với lĩnh ngộ chân ý của chiến kỹ, hắn vượt xa Triệu Lỗi.
Hai quyền giao nhau, đột nhiên đánh ra, chiêu thứ nhất Mãnh Hổ Quyền đã đánh ra, khí thế hung mãnh, nhanh chóng, ngay sau đó quyền pháp của Diệp Thương lần nữa thu lại, khí thế thuộc về vương giả sơn lâm xuất hiện, hổ gầm chấn sơn lâm.
Đây là lần thứ hai Diệp Thương đánh ra một kích có chứa chân ý, trước sau nối tiếp càng thêm hoàn mỹ, chiêu thứ ba lập tức tự mình phóng ra ngoài.
Mãnh Hổ Vồ Mồi.
Dưới thế quyền của Diệp Thương, Triệu Lỗi giống như nhìn thấy một con mãnh hổ, phóng cực nhanh về phía mình, móng vuốt sắt lạnh, đã chạm đến lồng ngực mình, miệng lớn như chậu cũng đã chạm đến đầu mình.
Một chiêu mạnh mẽ chứa đầy chân ý như thế, trực tiếp phá tan hơi thở rắn độc mà Triệu Lỗi vừa mới ngưng lại, giống như mãnh hổ xé nát rắn độc, đánh về phía Triệu Lỗi.
Sau đó, Triệu Lỗi lập tức nhìn thấy ánh sáng vô tận, nhanh chóng bay về phía mình, trong nháy mắt bọc lấy mình…
Diệp Thương đứng tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, ở trước mặt hắn, Triệu Lỗi cũng không nhúc nhích, giống như tất cả vừa rồi, đều chỉ là ảo giác.
“Bùm!”
Trong tay Triệu Lỗi, vũ khí tam lưu lập tức nứt vỡ, hóa thành mảnh nhỏ, rơi xuống đất, cùng lúc đó, Triệu Lỗi đứng thẳng bất động, giữa thất khiếu đột nhiên chảy máu, cả người ngã ngược về sau.
Triệu Lỗi chết.
Nhìn Triệu Lỗi ngã xuống đất chết, tâm trạng Diệp Thương cũng rất là phức tạp, thời gian mấy ngày ngắn ngửi, đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, nhiều đến nói Diệp Thương cũng không thể nào thích ứng được, nhưng giết Triệu Lỗi, Diệp Thương lại không có bất kỳ hối hận nào.
Cũng may, tất cả mọi chuyện không tốt đều đã kết thúc rồi.
Nhưng thật sự đã kết thúc rồi sao, đương nhiên không phải, Diệp Thương lấy đi tay nải của Triệu Lỗi, bắt đầu quay về đường cũ, cách khảo hạch đệ tử nội môn của tông phái còn một thời gian ngắn, trong thời gian này, Diệp Thương không có ý định quay về.
Mặc dù hắn giết Triệu Lỗi, tương đương với có một sát chiêu ngang với Chân Khí tầng thứ năm, nhưng chỉ là tương đương, lực chiến chân chính của hắn, vẫn không thể nào bằng được đệ tử nội môn Chân Khí tầng thứ năm, huống chi còn có một Vương Vệ.