Chương
Cài đặt

CHƯƠNG 24: NHỚ TỚI TÌNH CŨ

Những năm này, Tần Duy trải qua rất nhiều, cũng hiểu được rất nhiều.

Một mực nhường nhịn, một mực lui bước, sẽ chỉ làm người khi dễ mình càng được đà lấn tới.

Chỉ có dám lộ ra răng nanh, càng hung ác hơn so với bọn họ, càng cường đại.

Bọn họ mới có thể khuất phục, mới có thể e ngại!

"Tần... Tần Duy, tôi... Tôi dù sao cũng là bạn gái cũ, mặc dù chia tay rồi, nhưng anh cũng không thể không niệm tình xưa."

Chung Tử Yên tái nhợt, nội tâm hoảng sợ.

Đến cả bạn trai cô ta là Thái Khôn cũng bị Tần Duy cắt đứt hai chân, chớ nói chi là cô ả.

Lúc này cô ta thật sự sợ!

"Ha ha, không niệm tình xưa?"

Tần Duy giễu cợt một tiếng, rồi lại nói: "Trước đó các người dùng sinh bệnh của mẹ tôi để tấn công tôi, bắt tôi quỳ xuống uống nước bọt của các người, lúc tuyên bố muốn đánh gãy tay chân tôi, cô có bận tâm tình cũ không?"

Sắc mặt Chung Tử Yên trắng hơn, dọa đến nước mắt mém chút chảy ra.

"Tần Duy, tôi sai rồi, tôi thật sai rồi, van xin anh tha cho tôi lần này, về sau tôi cũng không dám nữa."

"Tôi thề với trời, tôi thật không dám!"

Chung Tử Yên bị dọa đến toàn thân run rẩy, mặt mũi e ngại nhìn Tần Duy.

Bốp!

Tần Duy hung hăng một bàn tay tát một cái trên mặt Chung Tử Yên.

Năm ngón tay dấu đỏ nhìn thấy mà giật mình!

Thanh âm giòn tai vang vọng toàn bộ phòng bao.

"Lần này tôi tha cho cô, hi vọng cô có thể nhớ kỹ bài học hôm nay."

Nói xong lời này, Tần Duy đi ra phòng bao.

Dương Nhã Tinh vội vàng đuổi theo.

Trong phòng bao, vẫn yên tĩnh như cũ.

Thật lâu, Thái Từ từ dưới đất đứng lên, ánh mắt e ngại nhìn qua Phúc Bá, thấp thỏm nói: "Phúc Bá, sự tình hôm nay đúng là hiểu lầm, anh nhất định phải thương xót tôi trước mặt Triệu lão gia."

Phúc Bá lạnh lùng nhìn Thái Từ một chút, cười khẩy nói: "Thái Từ, ông tự giải quyết cho tốt đi!"

Nói xong, Phúc Bá cũng mang người rời khỏi Thịnh Thế Niên Hoa.

Đợi cho tất cả mọi người đi rồi, sắc mặt Thái Từ trong nháy mắt âm trầm, trên mặt lại không nửa điểm ân cần.

Nhìn thằng con bị đánh gãy hai chân, sắc mặt Thái Từ càng thêm khó coi.

"Cha, cha nhất định phải báo thù cho con, con muốn giết thằng khốn Tần Duy, con nhất định phải giết nó!"

"Chân của con a, hai chân của con đều phế đi, đau a, đau chết mất!!!"

Mặt mũi Thái Khôn tràn đầy oán độc, thanh âm gào thét.

Thái Từ lộ ra vẻ đau lòng, ngồi xổm xuống, thần sắc cưng chiều nói: "Con trai, xe cứu thương lập tức tới ngay, chờ một lát nữa là ổn thôi."

"Cha, con không cam tâm, con nhất định phải báo thù, cha giúp con một chút, con muốn báo thù!"

cuống họng Thái Khôn đều khàn giọng.

Thái Từ sa sầm một lát, sau đó đứng lên, ánh mắt nhìn phía Chung Tử Yên.

"Cô nói rõ cho ta nghe, tên Tần Duy rốt cuộc là ai?"

Mặt Chung Tử Yên trắng bệch, ánh mắt tràn đầy oán khí.

"Bá phụ, gã Tần Duy căn bản chính là một tên phế vật, lúc trước anh ta là bạn trai cũ của cháu, sau khi chia tay, hình như làm rể nhà họ Dương."

"Gần đây mẹ anh ta hình như bị tai nạn xe cộ nhập viện rồi, tìm người khắp nơi vay tiền."

"Cháu còn nghe nói, mấy ngày trước anh ta người của nhà họ Lâm đuổi ra ngoài..."

"Cháu cũng nghĩ không thông, bộ dạng một tên phế vật, làm thế nào quen biết đại tiểu thư nhà họ Dương!"

Chung Tử Yên không hiểu nói.

Nghe xong Chung Tử Yên, ánh mắt Thái Từ đột nhiên sắc bén mấy phần.

Ánh mắt của ông nhìn qua con trai của mình nói: "Con trai, con yên tâm, thù này, cha giúp con báo!"

Chỉ cần xác định Tần Duy này không phải người của nhà họ Dương, mọi chuyện đều có thể xử lý tốt!

...

Tần Duy cùng Dương Nhã Tinh đi ra Thịnh Thế Niên Hoa.

"Nhã Tinh, hôm nay lại làm phiền cô."

Mấy ngày này nếu như không phải Dương Nhã Tinh, một khi có xung đột, có thể sẽ có phiền phức không nhỏ.

"Không sao, đây cũng là trùng hợp, Thịnh Thế Niên Hoa là ta cơ đồ của gia tộc, so với việc trị cho ông nội tôi hết bệnh, không tính là gì."

Dương Nhã Tinh cười nói.

"Bất kể nói thế nào, cô cũng giúp tôi, tôi làm phiền cô nhiều lắm, cũng không biết làm như thế nào cảm tạ cô."

Tần Duy nói thế nhưng là lời nói thật.

Dương Nhã Tinh giúp anh rất nhiều, mỗi một lần đều là ân tình rất lớn.

Anh cũng không biết làm thế nào cảm tạ người ta.

"Ai nha, ngài Tần , ngài quá khách khí, ngài giúp tôi cũng không ít."

Dương Nhã Tinh cười cười, mỗi một lần cô giúp Tần Duy đều là thực tình, không nghĩ tới bất cứ báo đáp gì.

"Đúng rồi, ngài Tần , ta có một người bạn, đêm nay cử hành một buổi dạ tiệc từ thiện, tôi vừa vặn không có bạn, có thể mời anh cùng tôi đi không?"

Dương Nhã Tinh khóe miệng mỉm cười, ánh mắt chờ mong nhìn Tần Duy.

"Đương nhiên có thể."

Tần Duy không hề suy nghĩ, đồng ý luôn

"Ngài Tần, mời!"

Dương Nhã Tinh đột nhiên đem chìa khóa xe đưa cho Tần Duy.

Tần Duy sững sờ.

"Có con trai, nào tới nữ sĩ lái xe chứ?"Dương Nhã Tinh có chút ngoẹo đầu, mắt hạnh nhìn qua Tần Duy, thần sắc trêu chọc.

Tần Duy giật mình, nhận lấy chìa khóa xe Ferrari, ngồi ở vị trí lái.

Bước vào trong xe Ferrari có giá hơn 30 tỷ.

Tần Duy không tự chủ được liền bắt đầu khẩn trương lên.

Chiếc xe sang tốt nhất mà anh từng lái là hai chiếc BMW A6 của Lâm Nguyệt Nguyệt.

Trừ phi vạn bất đắc dĩ, nếu không Lâm Nguyệt Nguyệt sờ cũng sẽ không để anh sờ một chút.

"Cô không sợ kỹ thuật lái xe của tôi kém, đụng hỏng xe sao?"

Tần Duy nghiêng đầu nhìn Dương Nhã Tinh.

"Không sao mà, đụng hư lại mua thôi."Dương Nhã Tinh nheo mắt lại, cười nói.

Trán!

Tần Duy không khỏi phàn nàn, có tiền thì muốn làm gì thì làm?

Được thôi, có tiền đúng là có thể muốn làm gì thì làm!

Khởi động xe, lái Ferrari, hai người tới cổng buổi dạ tiệc từ thiện.

Dừng xe xong sau, Dương Nhã Tinh lấy ra hai tấm thiệp mời viền vàng đưa cho Tần Duy một cái, sau đó dưới sự dẫn dắt của bảo vệ, hai người bước vào bữa tiệc...

Hai người tìm một vị trí ngồi xuống.

"Anh ở đây chờ tôi một chút, tôi đi gặp người bằng hữu, sẽ trở lại nhanh thôi."

Dương Nhã Tinh nói với Tần Duy.

"Ừ, cô đi đi."Tần Duy gật đầu.

Dương Nhã Tinh quay người đi.

Tần Duy quấn có chút hiếu kỳ đánh giá chung quanh, đây là lần đầu tiên anh tham gia loại hoạt động cấp cao này.

Tân khách đến đây tham gia đều không phải người bình thường, đều là những nhân vật có mặt mũi thượng tầng xã hội.

Tần Duy không biết ai, thế là đứng dậy đi tới khu vực tiệc đứng, chuẩn bị ăn một chút gì.

Đúng lúc này, anh đột nhiên nghe được thanh âm quen thuộc.

Quay đầu nhìn lại, chính là Lâm Nguyệt Nguyệt.

Lâm Nguyệt Nguyệt một tay bưng lấy một bộ đồ ăn hộp, một cái tay khác cầm một cái cái kẹp không ngừng kẹp đồ ăn.

"Lão công, trong này đồ ăn cũng quá cao cấp đi, tôm hùm thật lớn, trời ạ, đây là anh đào xanh à? Nhìn ngon quá đi!"

Lâm Nguyệt Nguyệt hưng phấn nói với Lý Long nói.

Lý Long cười nói: "Vợ à, nếu em thích, liền ăn nhiều một chút, không thu phí."

"Ừm, em vẫn không thể ăn quá nhiều, mập mặc váy này khó coi lắm."

Lâm Nguyệt Nguyệt có chút tiếc nuối nhìn thoáng qua bụng mình hơi lồi, thả một miếng thịt nướng trở về.

"Chồng ơi, nghe nói lát nữa có người sẽ đấu giá Tình Yêu Bất Diệt, anh nhất định phải giúp em mua, em rất thích phong cách này." Lâm Nguyệt Nguyệt nũng nịu.

"Vợ à, em yên tâm, bao nhiêu tiền anh đều sẽ mua lại, làm lễ vật đính hôn tặng cho em."

Lý Long cười nói.

"Ừm, chồng là tốt nhất!"

Lâm Nguyệt Nguyệt đang muốn xông vào Lý Long, lúc này sắc mặt ngưng tụ, nhìn rõ ràng, liền cau mày.

Gần như rít gào lên âm thanh: "Tần Duy, tại sao là anh?"

Tải App về nhận phần thưởng luôn.
Quét mã QR, tải xuống Hinovel App.